nguyên vị ngọt ba phần
Cheese & Mousse Mix 4 Vị là thích hợp trong bữa tiệc sinh nhật dành cho bạn trai Với sự trang trí nhẹ nhàng từ trái cây tươi như nho đen, dâu tươi, cam vàng, kết hợp màu sắc nhẹ nhàng của Mousse Bắp nhưng không kém phần mạnh mẽ đến từ vị đắng của Tiramisu. Đây chắc hẳn là một thiết kế tuyệt vời dành cho bạn trai của chúng ta.
Bắt đầu ngày mới với niềm đam mê! Hôm nay với món: 🏡👉🏻Khô Bò sợi Bò cỏ Gialai rất nổi tiếng .được ướp với tỏi , xả ớt và một số thành phần gia vị 🌶 khác Hương vị thơm thơm cay 🌶 cay , đặc biệt giữ nguyên vị ngọt của thịt bò ,gia vị vừa đủ,đậm đà . 🏡👉🏻đảm bảo không hoá
Kéo chắc tay để rút được phần ruột trong bụng mực mà không làm vỡ túi mực. Túi mực khi vỡ sẽ làm đen phần thịt và bị đắng nên phải rất cẩn thận. Nếu bị vỡ hãy xả mực liên tục dưới vòi nước cho tới khi hết chất dịch màu đen. Rút phần xương sống. Dùng dao rạch một đường trên thân để xẻ đôi thân mực.
Các loại nguyên liệu thì đủ vị chua, ngọt, mặn rất hòa hòa quyện cùng nước sốt. Nước sốt ăn kèm: Nước mắm đậu phộng (làm từ nước mắm ngon, đậu phộng nghiền nhỏ, chanh, ớt, đường, muối, tỏi, bột ngọt, nước sôi để ấm).
Cách nấu sữa đậu phộng đậu nành. Ngâm đậu nành từ 7 - 8 tiếng, có thể ngâm qua đêm để tiết kiệm thời gian. Đậu phộng rang chín, thơm và lớp vỏ nứt ra. Chờ nguội bớt thì tách bỏ vỏ. Ngâm rửa sạch lá dứa, cắt khúc nhỏ. Trộn đậu nành và đậu phộng với nhau
Rau muống tươi xanh được dọn kèm để khách ăn đến đâu thì nhúng tới đó để giữ nguyên vị giòn ngọt. Ăn kèm với vịt nấu chao còn có bún sợi tươi và nước chấm với tỏi, ớt, gừng băm nhuyễn góp phần làm cho nồi lẩu vịt nấu vịt của bạn thêm đậm đà và ngon
saiklebanen1989. Edit Tiểu Lăng“Tòa thành thất lạc” phần 3 vừa ra lò được một tháng, đã tạo ra thành tích tiêu thụ không tầm cuốn manga này đã kết thúc rất lâu rồi, nhưng với hơn 100 triệu lượt đọc, và độ hot của “Kỳ Tà” nối gót, số lượng fan trung thành chỉ có tăng chứ không này, team Nguyên Quang đã thành công ký hợp tác chuyển thể tác phẩm thành điện ảnh, bên đề ra hợp đồng là công ty môi giới điện ảnh số một số hai cả nước, và tiên Bối cũng nhờ thế mà nhận được một bút phí bản quyền rất nhắc nhở số tiền trong thẻ ngân hàng biến thành một con số gồm bảy chữ số trong chớp lát, Tiên Bối thở dài một hơi, cuộc sống túng bấn bó tay bó chân rốt cuộc cũng kết thúc…Phát tài lớn Viên giơ hai tay hai chân trên QQ bắt cô mời khách, muốn ăn một bữa hai biên team Nguyên Quang gần như không liên lạc gì mấy sau khi ký hợp đồng cũng nhắn tin cho cô“Chúc mừng, thiên phú và sự chăm chỉ của em đã được đền đáp xứng đáng.”Nhưng Tiên Bối lại không cảm thấy vui vẻ, ngược lại, khi nhìn thấy lời chúc của chủ biên, mũi cô lại xót, rất muốn Tiên Bối rất rõ, giây phút này, người cô muốn chia sẻ tin này, không phải là người yêu, cũng chẳng phải là bạn là mẹ của cô, người mẹ mà đã mấy năm cô chưa từng liên nhiêu lần to gan mơ, bao nhiêu lượt lớn mật nghĩ, cô đã từng rơi lệ, thét lên với người mẹ nghiêm khắc của mình rằng “Con đã nói rồi, con đã làm được, không phải mẹ không tin sao? Không phải mẹ luôn cho con là đứa vô tích sự sao?”Ngón tay dừng thật lâu trên màn hình điện thoại, Tiên Bối hít thật sâu một hơi, gửi tin nhắn về số tiền trong thẻ ngân hàng kia một chữ số, cô gõ từng chữ từng chữ Bối không chắc chắn rằng người phụ nữ đáng sợ, đáng giận lại đáng thương này có đổi số điện thoại không, nhưng cô vẫn thêm bất kỳ lời thừa thãi nào, như đang khiêu khích, cũng như đang chứng nhắn đã được Tiên Bối thoáng cái đã nhẹ nhõm phòng yên tĩnh hồi lâu, tiếng gõ cửa bỗng vang Bối đã quên việc đóng cửa khá lâu rồi, nhưng Trần Chước vẫn có thói quen gõ cửa hai cái như cũ, đủ lễ độ và tôn Bối quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt người đàn ông cách đó không yêu là thứ thuốc hay nhất, có lẽ được biểu hiện ở đây.“Đi siêu thị không nào?” Trần Chước buông tay xuống, cười Bối kéo ghế ra, đứng lên, nghiêm túc gật đầu hai ra ngoài, Tiên Bối vẫn cứ võ trang đầy đủ, vẫn cứ bọc từ đầu đến chân như thể người ngoài nhìn một cái cũng là “xâm phạm” là Wal Mart quen người đi đôi với nhau, Trần Chước mặc T-shirt đen quần đen, dung mạo xuất sắc, khí thế mạnh mẽ, đứng cạnh Tiên Bối như vệ sĩ trông coi cô chủ mảnh mai, trong vòng hai mét không ai tới hai bàn tay đan lấy nhau, và chênh lệch chiều cao gây chú ý ấy, đều khiến người qua đường ghé mắt tới Chước đi lấy xe siêu thị, Tiên Bối nhắm mắt theo đuôi như anh là một cái khiên dày đầy an toàn, có thể cản lại tất cả gió táp mưa sa cho em đẩy đi, hai bàn tay nhỏ bé đặt lên thanh đẩy, Tiên Bối chủ động xin đi giết giặc. Người đàn ông lại nhẹ nhàng lấy ra, cam nguyện làm lao động tay biết rằng, bánh xe siêu thị đều khá mòn, phải dùng sức cả hai tay mới điều khiển được đúng hướng, đẩy bằng một tay chỉ là ý nghĩ hão được vài bước, Trần Chước dừng bước, nhíu mày “Thế này không tốt lắm.”“Sao ạ…” Sau khẩu trang phát ra giọng nói nho nhỏ thường ngày, nếu không để ý, bất cứ lúc nào cũng có thể bị tiếng nhạc và hướng dẫn mua đồ trong siêu thị át đàn ông buông một tay xuống, nhúc nhích ngón tay một tý “Thế này không nắm được tay em, em nhỏ như thế, nhỡ lạc thì sao.”“Sao có thể…” Tiên Bối khó xử híp híp mắt.“Vậy đi…” Trần Chước trầm ngâm, bỗng nhiên ôm ngang cô bé đang đứng vững trên mặt đất Bối trở tay không kịp, phản ứng chậm một tý, đã bị đặt nhẹ nhàng vào trong xe siêu quay đầu lại, người đàn ông đã nghiêng người xuống, hơi thở ấm nóng sát bên tai “Yên tâm hơn rồi, em đang ở ngay trước mắt anh.”Lại hạ giọng xuống dặn “Nhớ phải trông tài sản nhà mình đó.”Máu dồn lên não, mặt đỏ hết cả lên, bắp chân gác lên thành xe siêu thị, như đã… mất cả tri tiếng tim đập mạnh, Tiên Bối ấp úng định nói chuyện, cô hoàn toàn không dám nhìn xung quanh, sợ có người lạ nhìn cô, lại tiếp xúc ánh mắt với họ, chỉ có thể liều mạng nháy mắt “Phô… phô trương quá…”“Phô trương ở đâu nào?” Trần Chước nghiêm trang hỏi.“Người khác… sẽ nhìn đấy…” Khẩu trang bọc một nửa quả táo rắn* xấu hổ “Không tốt lắm đâu…”* táo rắn tên gốc là “Red delicious apple” táo đỏ ngon, người Hongkong dịch âm thành táo đỏ Địa Ly Xà, giản âm thành táo Ly Xà, hoặc táo Xà táo rắn. Có nguồn gốc ở bang California, Mỹ; chỉ được trồng ở vùng núi Ngụy Điếm, huyện Tần An, thành phố Thiên Thủy, tỉnh Cam Túc của xe lăn đi, Trần Chước không nhịn được cong môi lên, lần thứ hai anh gặp Tiên Bối ở đây, đã có xúc động muốn ôm cô bé này đặt vào trong xe siêu thị. Cuối cùng hôm nay cũng đã đạt được mong muốn, lòng anh thỏa mãn đến tột độ.“Cứ để cho người ta xem.” Tiên Bối nghe thấy người đàn ông phía sau đang cười “Không phải xe siêu thị của ai cũng đều có thể chứa cả thế giới như của anh.”+++Trên đường về nhà, ngựa xe như cao áp buổi tối như sông sao trải dài đến cuối đường, người đàn ông một tay cầm túi mua sắm rất nhẹ nhàng, một tay nắm chặt cô gái nhỏ của đi cùng nhau, chẳng nói gì mà vẫn ấm về đến Vừa Ý, điện thoại trong túi quần Tiên Bối bỗng reo tay lấy, mở ra, Tiên Bối sững sờ, người run lên, lã điện thoại trả lời quen thuộc đó, là một tin nhắn ảnh, chụp một trang trong tác phẩm của cô – “Tòa thành thất lạc” phần phố rơi vào tay giặc, khắp nơi đều là nguy căn cứ lánh nạn, một sinh mệnh mới ra đời, trở thành ánh rạng an ủi những con người đã dần tuyệt cha trẻ tuổi ôm đứa bé vào lòng, giáo sư hỏi, con muốn nói gì với con mình không?Trong dòng lệ nóng mong đợi hùng tâm tráng ngữ* của mọi người, người cha chỉ nhàn nhạt mở miệng“Mong cả đời này, con chỉ là một người bình thường, sống bình yên.”* hùng tâm tráng ngữ lời nói hùng tráng, dã tâm lớn laoQuyển manga này, đã sớm bán hết, và không còn xuất bản Bối mãi không cử động, Trần Chước hỏi “Sao thế?”Cô gái nhỏ hoàn hồn, xoa xoa mắt, lắc đầu không không muốn nói, anh cũng chẳng hỏi. Hôm đó, tại thư viện phòng làm việc Nguyên Quang, anh đã may mắn biết được bí mật về quá khứ của Tiên Bối từ Viên Viên, anh sẽ không ép bé sò nhỏ này mở miệng nguyện ý nói, vậy anh sẵn lòng không muốn nói, vậy anh cũng không thể đắm mình trong ánh sáng trắng trong ấy, có thể đi vào đáy lòng mềm mại rực rỡ của cô, là may mắn lớn lao cả đời này của anh.+++Tháng bảy, triển lãm manga đã diễn ra tại thành phố làm việc Nguyên Quang, với tư cách là một trong các bên tham gia, có đài triển lãm quy mô nhất, và còn mời sáu họa sĩ nổi tiếng đến góp mặt ký mời được phu nhân Tiên Bối, Viên Viên tốn không ít công sức, mãi mới mời được vị “đại lão” này được như vậy, cũng phải kèm theo điều kiện - chết cũng không lộ ngày tổ chức, thời tiết vô cùng tốt, trong ngoài sảnh triển lãm đều đông nghịt Chước vừa đưa Tiên Bối vào sảnh, Viên Viên đã qua chào và nhanh chóng bắt cô đi, áp tải vào sâu trong chủ Trần vừa lấy cốc mang tùy thân ra, chưa kịp dặn câu nào đã phải bật cười, thở động ký tên chính thức bắt đầu vào mười giờ, sáu họa sĩ lần lượt ngồi vào chỗ, chỉ có mình Tiên Bối đeo một cái khẩu trang che hơn nửa đài đã có fan kéo băng rôn ra, giơ bảng tên ủng hộ thổ lộ, “Phu nhân Tiên Bối! Chúng tôi yêu ngài!”Có nữ có nam, đèn flash và tiếng chụp tanh tách hợp thành một bình kín, nhốt Tiên Bối ở bên cả dũng khí ngẩng đầu cười với họ cũng không có, Tiên Bối chỉ đành dùng hai tay xoay xoay cây bút bi đặt trước mặt, không biết làm những họa sĩ bên cạnh đều vẫy tay chào, xảo tiếu thiến hề*.* xảo tiếu thiến hề trích từ câu thơ “Xảo tiếu thiến hề, mỹ mục phán hề”, xuất xứ từ Thi Kinh – Quốc Phong – Vệ Phong – Thạc Nhân. Tạm dịch của bạn Candy từ trang Thiên Nhai Minh Nguyệt Đao bên FB “Khéo cười tươi đẹp làm sao/Đôi mắt quyến rũ làm ai mong này.”Đều ngồi nhà vẽ tranh… Vì sao họ đều lợi hại, khôn khéo như thế…Hâm mộ, ghen tỵ, hận ~ ing…Lúc này, Viên Viên đang loay hoay sứt đầu mẻ trán vừa hay đến bên cạnh cô, sắp lại truyện trước mặt, thẻ công tác trước ngực sáng ngời ngay bên mắt Bối càng thấy không khỏe hơn, sau lưng toát mồ hôi, cô không thể không nhờ bạn giúp, tay lặng lẽ thò xuống gầm bàn, giật nhẹ vạt váy của Viên Viên nhíu mày, nhẹ giọng “Sao vậy?”“… Không… khỏe lắm.”“Không sao, cậu như thế cũng được, thiết lập vẻ cao quý lạnh lùng, cũng ok.” Viên Viên đổi đủ cách an ủi cô “Dù sao lát nữa cũng bắt đầu ký tên rồi.”Nói xong, nhanh nhẹn rời đi, chân không chạm Bối tiếp tục run rẩy rụt lại. Cô lặng lẽ mò điện thoại ra, phát hiện trên màn hình có thêm một nhắc nhở của ra xem, là… SSSSSSSSSSR gửi đến. Kể từ khi biết Tiên Bối moi tim móc phổi nạp tiền vào Âm Dương Sư chỉ để rút được một SSR, vị lão đàn ông thỉnh thoảng hơi trẻ con này, đã đổi nick name của mình thành… SSSSSSSSSSR…Còn ký tên rất cá tính là Thức thần của tiên nữ, level cao nhất, tùy tùng theo sau.* Âm Dương Sư game nhập vai 3D mobile thần thoại của Trung Quốc, lấy bối cảnh Nhật Bản thời Heian do công ty NetEase phát triển và vận hành. Thức thần là cách gọi của pet sủng vật trong game này, và SSR là một pet cấp bậc rất dung tin nhắn chỉ là năm chữ rất đơn giản “Đừng sợ, anh ở đây.”Năm chữ đơn giản ấy lại dễ dàng làm khóe môi Tiên Bối cong lên. Cô ngẩng đầu nhìn xuống khán đài, oa, bạn trai cô đúng là hạc giữa bầy gã, nổi bật xuất chúng. Anh cười với cô, càng thêm tỏa sáng muôn hơi nóng lên, nụ cười giấu sau khẩu trang càng tươi hơn, Tiên Bối gõ từng chữ từng chữ nhắn lại “Em sẽ cố ><”“Em rất tuyệt, phu nhân Tiên Bối.”“Ừm…”“Lời nhắn đến từ vị fan đẹp trai nhất của em.”Xì, lần này thật sự bật Bối che miệng… Đương nhiên, cũng không ai thấy miệng này, MC lên sàn, Tiên Bối vội vàng thu điện thoại khi ký tên, có một hoạt động warm-up, MC sẽ làm một cuộc phỏng vấn nho nhỏ với các họa sĩ, làm không khí sống động hơn, tuyên truyền cho tác phẩm, và cũng để cho các fan dưới đài có thể hiểu được cá tính của các họa sĩ nhà mình nhiều hỏi đầu tiên đã là liều thuốc nổ nói “Chúng ta đều biết, ở đây có rất nhiều các fan chân ái, chắc hẳn mọi người cũng rất tò mò, rằng mẫu hình lý tưởng của mấy vị đại đại nhà chúng ta có giống mình không, đúng không nhỉ…”Cả khán đài hùa họa sĩ béo đeo kính đen đầu tiên gãi gãi đầu nói, “Tôi đã có con rồi.”MC “Vậy mời ngài rút khỏi cuộc chơi đi thôi.”Dưới đài cười thứ hai là một cô gái trẻ cột tóc đuôi ngựa, trông rất sôi nổi. Cô ấy cười hì hì đáp “Tôi đã từng vẽ tất cả những nam chính trong manga thiếu nữ rồi.”Người thứ ba là Tiên họa sĩ manga cực hot, vừa lập nên thành tích tiêu thụ tuyệt vời, bán bản quyền chuyển thể thành điện ảnh với giá mấy triệu, MC trịnh trọng giới thiệu cô, cũng nói “Không biết có ai kinh ngạc giống tôi không, họa sĩ sáng tác ra nhiều manga thiếu niên nhiệt huyết sôi trào khiến nhiều người yêu thích như vậy, lại là một cô gái đáng yêu như thế. Đây hẳn là kiểu đáng yêu ngược mà mọi người thường nói đúng không?”Tiên Bối nổi tiếng ra sao là mắt thường có thể thấy, lúc đến phiên cô, tiếng hoan hô dưới đài chưa từng Bối vẫn không ngẩng mặt lên, chỉ cúi đầu, tỏ vẻ mình đang nghe, cám ơn mọi người dưới đài…Thật xin lỗi…Cô thật sự không biết đối phó với tình huống thế này ra sao…“Xem ra cô Tiên của chúng ta vẫn vô cùng thẹn thùng, haha.” MC cố gắng hâm nóng bầu không khí, fan hâm mộ cũng rất bao dung, không ngừng vỗ tay cổ người sáng tác không khoe khoang, chỉ dùng thực lực và tài hoa đáp lại fan, đáng giá để họ yêu lúc MC hỏi mẫu hình lý tưởng của Tiên Bối, micro đã đưa đến trước mặt cô gái. Cô hé miệng, nhưng vẫn không tài nào nói người nín thở đợi, Tiên Bối biết, không thể để mọi người như thế, để người khác phải chịu đựng sự khuyết thiếu về năng lực giao tiếp của cô. Cô hít sâu hai hơi, nhớ tới mình khi trước.“Tôi có thể… viết được không?”Tiên Bối cẩn thận tiếng reo mừng, có nhân viên công tác đưa giấy trắng Bối vội vàng cầm bút bi trong tay lên, loạt xoạt, múa bút thành hình lớn sau lưng, phóng to trang giấy trong tay cô, trên đó, chỉ có năm chữ -“Nguyên vị ngọt ba phần.”Chữ rất đẹp, cũng có thể nhìn ra lòng sốt ruột trong nét sảnh sửng sốt, ngay cả MC cũng không biết tiếp lời thế nào, im lặng chốc lát mới hỏi “Theo tôi biết, đây là một vị trà sữa đi?”Tiên Bối gật gật “Ha ha ha, phu nhân Tiên Bối của chúng ta quả nhiên rất có khiếu hài hước lạnh, y như trong manga vậy.”Biểu hiện của cô, khiến bao nhiêu fan nhớ tới một nhân vật trong manga, cảm giác tương tự đập vào đầu, không khí lại trở nên vui vẻ ấm cuộc cũng qua mình rồi, Tiên Bối thở một hơi dài nhẹ nhõm, lén vỗ vỗ ngực nhỏ, lại giương mắt, vừa vặn đụng vào một ánh mắt quen đứng trong đám người ồn ào, nhìn mình, khóe môi hơi cong lên, im lặng mỉm và tim Tiên Bối đều nóng lên, mắt nhanh chóng tránh đi, lại không nhịn được quay về. Vừa nhìn nhau, khóe mắt hai người lại cong hơn.“Đúng vậy, em đang nói về thế giới không hiểu cũng không sao, không cần người ngoài biết. Giây phút này, toàn bộ mục đích của em là để anh hiểu được tinh cầu, vài tỷ muốn chính miệng nói cho anh biết, cả muôn vàn hương vị trên thế giới, em chỉ yêu mình một ly là anh.”...oOo... Toàn văn hoàn...oOo...
Nói thế nào nhỉ, truyện hệt như tên vậy, là một ly trà sữa nguyên vị ngọt ba phần, tức là một ly trà sữa đúng vị gốc với hương ngọt dìu thế, hẳn là các bạn có thể hiểu được mức độ sủng của bộ này như thế nào. Nó chỉ ở tầm trung trung, không ngọt đến mức như đường tan trong cái sủng, cái ngọt của “ly trà sữa” này lại khiến tôi ấn tượng vô cùng, thậm chí xúc động mà vác về hợp của trà và sữa, vừa có cái vị ngọt lành của sữa, lại thêm cái vị đăng đắng của trà. Vừa hút nhẹ vào, cái ta ấn tượng đầu tiên không phải là vị ngọt, mà là hương đắng phủ ngập khoang miệng, khiến ta thoáng cảm thấy khó lại thích vị đắng đây?Câu chuyện cũng như một ly trà sữa, vừa nhấp nhẹ, xông vào là một vị đắng. Tiên Bối có một quá khứ u tối, tối đến mức mà chỉ qua vài lời kể hời hợt, đã cảm thấy cái đau thương bao phủ khắp lòng người. Quá khứ ấy khiến cô sợ hãi, sợ một khi mình mở miệng ra, những người xung quanh sẽ bị tổn thương. Cô dần cúi đầu, im lặng. Cô cũng yêu cuộc sống lắm chứ, cũng yêu những người xung quanh mình, nhưng cô không biết làm thế nào để bày tỏ tình yêu thầm kín ấy. Cô chỉ biết lặng lẽ đưa chúng vào những trang giấy, những nét vẽ, cố gắng truyền tải một phần tình yêu mà có lẽ không bao giờ cô nói ra cái đắng là để làm tôn lên hương ngọt. Hẳn Tiên Bối thật bất hạnh khi có một tuổi thơ bị cô lập, bị xa lánh; nhưng cô lại thật may mắn, khi có một người nguyện ý tiến vào thế giới cô độc của cô, làm bạn với cô, mang đến cho cô vị ngọt của cuộc Chước là một người đàn ông rất kiên nhẫn, rất dịu dàng và bao dung. Cái tốt của anh khiến cho người ta cảm động, có lẽ là vì anh không nhìn Tiên Bối bằng ánh mắt kỳ dị. Thử hỏi ai sẽ dùng ánh mắt bình thường để nhìn một cô gái mắc chứng sợ giao tiếp, suốt ngày chỉ im như một hũ nút, hỏi gì cũng chỉ biết đáp nhỏ như muỗi kêu đây?Vậy mà anh lại nhìn cô bằng ánh mắt bình thường, thậm chí dịu dàng bao dung nỗi sợ của rất nhẫn nại, không hề ép buộc cô. Cô không muốn nói, anh sẵn sàng trao đổi với cô bằng giấy, bằng điện thoại. Cô không muốn mở lòng, anh sẵn sàng đọc những trang truyện cô vẽ, cô viết, để thấu hiểu tâm hồn cô. Cô không thốt lên được lời yêu, anh sẵn sàng ôm lấy cô nói dẫn cô, như dìu dắt một đứa bé chập chững, tiến vào một thế giới rộng mở trước sự, Trần Chước rất đúng với câu “Nếu hai ta cách nhau 100 bước, em chỉ cần bước 1 bước thôi, và anh sẽ bước nốt 99 bước còn lại”.Chuyện tình của hai người, không hề có sóng gió, nhưng lại khiến tôi xúc động đến nỗi hốc mắt đầy nước. Không dám nói duyệt qua ngàn bộ truyện, nhưng số bộ tôi đọc cũng phải vượt qua mấy trăm. Trong đó có mấy bộ khiến tôi khóc được?Và bộ này là một trong số lẽ mỗi người một vị, bộ này có thể khiến tôi khóc, nhưng cũng có thể làm ai cười. Một ly trà sữa cùng một vị, nhưng mỗi người uống, lại có một cảm nhận khác nhau. Câu chuyện với tôi có thể là một ly trà sữa, nhưng với ai đó cũng có thể là một chén tôi vẫn hy vọng, với bộ truyện này, các bạn có thể cảm nhận được dư vị đắng đắng ngọt ngọt sau một buổi chiều hè, để cái man mát lành lạnh từ dư vị ấy thấm nhè nhẹ vào lòng, để các bạn mến nó.— Anh là ly nguyên vị ngọt ba phần duy nhất của em, hôm qua, hôm nay, ngày mai, và… mãi mãi!Than vãn đôi lời Chuyện là khi kiếm cái ảnh minh họa tạm cho truyện trước khi thiết kế ảnh bìa, phát hiện bộ này đã được bạn Kirin bên Kites edit đến chương 14. Đính chính bản này là bản do Lăng edit hoàn toàn nhé! Mời các bạn đón đọc Nguyên Vị Ngọt Ba Phần của tác giả Thất Bảo cùng tác giảSách cùng chủ đềXem nhiều nhất ngàyXem nhiều nhất tuầnXem nhiều nhất tháng
Đường nét cực đẹp, hệt như đi ra từ manga dành cho các thiếu lẽ đã phát hiện ra sau lưng có ai đó đang âm thầm quan sát mình, anh bỗng quay đầu lại, thờ ơ nhìn Tiên Bối cứng họng lại, nhanh chóng dời mắt cô đã nhảy lên tận mặt với người khác, là một cực hình cấp vũ một cái liếc đã như một thanh đao xuyên vào tim cô đỏ lên, cùng lúc đó, chuông điện thoại lại reo đàn ông lại nhìn cô lần nữa, ánh mắt vốn không có bất kỳ độ mạnh yếu nào, giờ lại trở nên kinh cảm xúc này cũng không duy trì được bao lâu, liền chuyển thành nghiên cứu và phân Bối siết chặt túi mua sắm trong tay, luống mắt này há chỉ là giày vò, quả thực là lột sạch cô, ném ra dưới ánh nắng chói chang của mặt thoại đang không ngừng reo lên trong túi áo, là kẻ đồng lõa tội ác tày trời, cùng với tiếng gõ cửa với lực sát thương không khác gì cái chết kia, chỉ càng khơi dậy thêm nhiều nỗi sợ hãi hơn nữa trong sát cô một lát, người đàn ông cúp máy, điện thoại Tiên Bối cũng không reo lên vấn được xác nhận, trên bờ môi anh hiện lên niềm vui như có như không. Sau đó, bờ môi ấy giật giật, anh cũng bước một bước về phía cô…Mẹ ơi! Người này thật sự đến tìm cô!Hoàn toàn không nghe rõ anh nói gì!Tiên Bối đã hoảng hốt quay đầu, chạy như điên xuống tầng.+++Chiều, Trần Chước trở lại Vừa Ý là một tiệm trà chiều, nằm ở quảng trường trung tâm thành phố phong cách trang hoàng thuần trắng đẹp đẽ và diện mạo không thua siêu sao của anh chủ, khiến nó trở thành một tiểm nổi như cồn trên mạng trong đã khai trương được một năm, làm ăn cũng tương đối Trần Chước chính là chủ tiệm lúc nhân viên đang nghỉ ngơi, phó chủ tiệm Chu Thanh Thụ còn đang điều chỉnh lại danh sách quà tặng nhỏ tháng này, ngẩng đầu liếc anh“Thế đã thấy Tiên nữ’ chưa?”Tiên nữ’ chỉ là cái tên gọi cho Ý chưa khai trương được bao lâu, đã bắt đầu dịch vụ chuyển phát ta đều biết, trong đơn đặt hàng bằng app chuyển phát nhanh, sẽ ghi rõ họ của người đặt hàng và địa chỉ đưa chuyển khách hàng có họ rất đặc biệt, không rõ thật giả – Tiên nữ sĩ ở quận Cảnh, mỗi ngày đều mặc gió mặc mưa đặt trà sữa, gần như nguyên cả năm, đã nhận được sự chú ý của tất cả các nhân viên trong đặc biệt hơn là, khẩu vị của cô chỉ có một, bất kể trà sữa trong tiệm thay đổi đa dạng như thế nào, cũng mặc kệ anh chủ vắt hết óc nghiên cứu thêm khẩu vị mới ra vẫn trước sau như một, đặt một ly…Trà sữa nguyên phần đường cố ly giản dị nhất, và không thêm bất cứ gì Chước không đáp, hình ảnh nửa giờ trước vẫn rõ mồn một trước không khỏi mỉm cười, lại cũng cảm thấy không biết nên làm thế nào.“Xem ra là gặp rồi.” Chu Thanh Thụ dựa vào thành ghế “Nói chuyện với nhau chưa?”Trần Chước lắc đầu, rót một cốc nước cho mình, đến bên cạnh bàn, ngồi miếng nước, mới nhíu mày đáp “Thấy tôi đã chạy rồi.”Chu Thanh Thụ cười trêu “Nhất định là uống trà sữa của chúng ta cả năm nên chán rồi mới thay lòng, bắt đầu uống của người khác đấy. Nửa tháng không đặt hàng, anh chủ đã tới tận cửa tính sổ, không mau chạy thì sao.”“…”Đúng như Chu Thanh Thụ nói, nửa tháng nay, Tiên nữ sĩ – fan trung thành của Vừa Ý họ – chưa từng gọi một ly trà sữa cả mọi người đều cảm thấy kỳ cáo tình huống này cho anh chủ Trần là vì sự quan tâm dành cho khách quen theo lẽ thường, và lòng tự tin vô đối đối với sản phẩm của tiệm hôm Trần Chước tìm đến đó, là để xác nhận địa phương sở tại của Tiên nữ’, cô không phải là đã chuyển đó cũng chính là hôm đúng lúc gặp Thanh Thụ đung đưa chân “Trông cô ấy thế nào hả? Tiểu Thụy nói đi đưa trà sữa cả năm, cũng chưa thấy mặt người ở trong đó bao giờ. Cô ấy chỉ mở ra một khe cửa bé tí, đưa tay nhỏ ra run rẩy lấy trà sữa vào thôi.”“Trông có giống tiên nữ thật không?” Chu Thanh Thụ rất tò Chước trầm ngâm, nhớ lại một màn trong khu chung cư bé nhỏ gầy mặc một cái áo có mũ rộng thùng thình và một chiếc quần dài. Phần ống dài quá được cô xắn lên hai đeo khẩu trang, mũ áo dém chặt lên để lộ ra một đôi mắt đen nhánh hốt hoảng mờ mịt, nhìn anh như thấy thú hoang nước biết vì sao lại thế, nhưng cũng có phần buồn Chước cong môi “Chưa thấy.” Nhưng đã nhớ kỹ vóc dáng Thanh Thụ hỏi “Có chắc là cô ấy không?”Trần Chước “Chắc.”Chu Thanh Thụ thở dài “Thế còn không bằng đã chuyển đi.”Trần Chước không nói gì, chỉ càng thêm vui với anh thì hoàn toàn ngược lại, sao có thể chuyển đi chứ, phải thật sự ngán vị nhà anh, đi nếm hương tiệm so sánh mới phân biệt ra được tốt xấu, thế cô mới quay đầu lại, phát hiện, trăm hàng nghìn tiệm vẫn chẳng thể bằng một ly của Vừa Ý nhà anh.
Trọn bộ Nguyên Vị Ngọt Ba Phần Full tập được cập nhật mới nhất ngày 12/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh gốc Nguyên vị tam phân điềm – 原味三分甜Thể loại hiện đại, ngọt ngào, nhẹ nhàng, sủngConvert sakahara – TTVEditTiểu LăngCouple Chủ tiệm trà sữa x trạch nữ mangakaLời tác giảXin dâng câu chuyện này cho tình yêu của đời tôi – trà sữa. Tiên Bối mắc phải chứng bệnh sợ cực kỳ nghiêm trọng. Trong khi nói chuyện cô không có cách nào nhìn thẳng được vào mắt của người khác. Nhưng cô lại thầm mến một người đàn ông. Cô đã lấy hết can đảm, xoay người nói với anh “Em, em, em, thích, thích…” Thật lâu sau Tiên Bối cũng không nói hết được một câu, mặt đỏ ửng, đầu đầy mồ hôi. Người đàn ông đấy lại nhẹ nhàng ôm cô từ phía sau, nhẹ nhàng nói “Anh cũng vậy” —Em nếm qua không biết bao nhiêu vị yêu thương nhưng lòng chỉ yêu duy nhất ly này của anh. Chia sẻ + review của editor Nói thế nào nhỉ, truyện hệt như tên vậy, là một ly trà sữa nguyên vị ngọt ba phần, tức là một ly trà sữa đúng vị gốc với hương ngọt dìu dịu. Nói thế, hẳn là các bạn có thể hiểu được mức độ sủng của bộ này như thế nào. Nó chỉ ở tầm trung trung, không ngọtđến mức như đường tan trong miệng. Nhưng cái sủng, cái ngọt của “ly trà sữa” này lại khiến tôi ấn tượng vô cùng, thậm chí xúc động mà vác về edit. Hỗn hợp của trà và sữa, vừa có cái vị ngọt lành của sữa, lại thêm cái vị đăng đắng của trà. Vừa hút nhẹ vào, cái ta ấn tượng đầu tiên không phải là vị ngọt, mà là hương đắng phủ ngập khoang miệng, khiến ta thoáng cảm thấy khó chịu. Ai lại thích vị đắng đây? Câu chuyện cũng như một ly trà sữa, vừa nhấp nhẹ, xông vào là một vị đắng. Tiên Bối có một quá khứ u tối, tối đến mức mà chỉ qua vài lời kể hời hợt, đã cảm thấy cái đau thương bao phủ khắp lòng người. Quá khứ ấy khiến cô sợ hãi, sợ một khi mình mở miệng ra, những người xung quanh sẽ bị tổn thương. Cô dần cúi đầu, im lặng. Cô cũng yêu cuộc sống lắm chứ, cũng yêu những người xung quanh mình, nhưng cô không biết làm thế nào để bày tỏ tình yêu thầm kín ấy. Cô chỉ biết lặng lẽ đưa chúng vào những trang giấy, những nét vẽ, cố gắng truyền tải một phần tình yêu mà có lẽ không bao giờ cô nói ra được. Song cái đắng là để làm tôn lên hương ngọt. Hẳn Tiên Bối thật bất hạnh khi có một tuổi thơ bị cô lập, bị xa lánh; nhưng cô lại thật may mắn, khi có một người nguyện ý tiến vào thế giới cô độc của cô, làm bạn với cô, mang đến cho cô vị ngọt của cuộc đời. Trần Chước là một người đàn ông rất kiên nhẫn, rất dịu dàng và bao dung. Cái tốt của anh khiến cho người ta cảm động, có lẽ là vì anh không nhìn Tiên Bối bằng ánh mắt kỳ dị. Thử hỏi ai sẽ dùng ánh mắt bình thường để nhìn một cô gái mắc chứng sợ giao tiếp, suốt ngày chỉ im như một hũ nút, hỏi gì cũng chỉ biết đáp nhỏ như muỗi kêu đây? Vậy mà anh lại nhìn cô bằng ánh mắt bình thường, thậm chí dịu dàng bao dung nỗi sợ của cô. Anh rất nhẫn nại, không hề ép buộc cô. Cô không muốn nói, anh sẵn sàng trao đổi với cô bằng giấy, bằng điện thoại. Cô không muốn mở lòng, anh sẵn sàng đọc những trang truyện cô vẽ, cô viết, để thấu hiểu tâm hồn cô. Cô không thốt lên được lời yêu, anh sẵn sàng ôm lấy cô nói trước. Anh dẫn cô, như dìu dắt một đứa bé chập chững, tiến vào một thế giới rộng mở trước mắt. Thật sự, Trần Chước rất đúng với câu “Nếu hai ta cách nhau 100 bước, em chỉ cần bước 1 bước thôi, và anh sẽ bước nốt 99 bước còn lại”. Chuyện tình của hai người, không hề có sóng gió, nhưng lại khiến tôi xúc động đến nỗi hốc mắt đầy nước. Không dám nói duyệt qua ngàn bộ truyện, nhưng số bộ tôi đọc cũng phải vượt qua mấy trăm. Trong đó có mấy bộ khiến tôi khóc được? Và bộ này là một trong số đó. Có lẽ mỗi người một vị, bộ này có thể khiến tôi khóc, nhưng cũng có thể làm ai cười. Một ly trà sữa cùng một vị, nhưng mỗi người uống, lại có một cảm nhận khác nhau. Câu chuyện với tôi có thể là một ly trà sữa, nhưng với ai đó cũng có thể là một chén café. Nhưng tôi vẫn hy vọng, với bộ truyện này, các bạn có thể cảm nhận được dư vị đắng đắng ngọt ngọt sau một buổi chiều hè, để cái man mát lành lạnh từ dư vị ấy thấm nhè nhẹ vào lòng, để các bạn mến nó. — Anh là ly nguyên vị ngọt ba phần duy nhất của em, hôm qua, hôm nay, ngày mai, và… mãi mãi!
nguyên vị ngọt ba phần